Công vụ các sứ đồ 15:1-41

  • Cuộc tranh cãi tại An-ti-ốt về việc cắt bì (1, 2)

  • Trình vấn đề lên Giê-ru-sa-lem (3-5)

  • Các trưởng lão và sứ đồ nhóm lại (6-21)

  • Lá thư từ hội đồng lãnh đạo (22-29)

    • Phải kiêng huyết (28, 29)

  • Các hội thánh được khích lệ nhờ lá thư (30-35)

  • Phao-lô và Ba-na-ba tách nhau ra (36-41)

15  Có một số người từ xứ Giu-đê xuống, và họ bắt đầu dạy các anh em rằng: “Nếu không cắt bì theo tục lệ của Môi-se+ thì anh em không thể được cứu”.  Vì thế nảy sinh sự bất đồng và tranh cãi dữ dội giữa Phao-lô và Ba-na-ba với những người đó. Các anh em bèn sắp xếp cho Phao-lô, Ba-na-ba cùng một số người lên Giê-ru-sa-lem+ gặp các sứ đồ và trưởng lão để trình bày vấn đề này.  Sau khi được hội thánh tiễn một đoạn đường, họ đi tiếp qua Phê-ni-xi và Sa-ma-ri, tường thuật chi tiết về việc dân ngoại nhập đạo, khiến hết thảy anh em vui mừng khôn xiết.  Đến Giê-ru-sa-lem, họ được hội thánh, các sứ đồ và trưởng lão ân cần tiếp đón, rồi họ kể lại nhiều điều Đức Chúa Trời đã làm qua họ.  Nhưng một số người tin đạo, trước kia thuộc giáo phái Pha-ri-si, đứng lên nói: “Cần làm phép cắt bì cho người ngoại và bảo họ phải vâng giữ Luật pháp Môi-se”.+  Thế là các sứ đồ cùng trưởng lão họp lại để xem xét vấn đề này.  Sau khi bàn luận rất sôi nổi,* Phi-e-rơ đứng lên nói: “Hỡi anh em, anh em biết rõ rằng từ lúc đầu, Đức Chúa Trời đã chọn tôi trong vòng anh em, hầu cho bởi miệng tôi mà dân ngoại được nghe tin mừng và tin theo.+  Và Đức Chúa Trời, đấng biết rõ lòng loài người,+ đã chứng thực rằng ngài chấp nhận họ bằng cách ban thần khí thánh cho họ,+ như ngài đã ban cho chúng ta.  Ngài cũng chẳng hề phân biệt chúng ta với họ,+ nhưng làm lòng họ tinh sạch bởi đức tin.+ 10  Vậy sao nay anh em lại thử Đức Chúa Trời bằng cách đặt lên cổ các môn đồ ấy cái ách+ mà tổ phụ chúng ta và cả chúng ta cũng không mang nổi?+ 11  Trái lại, chúng ta tin mình sẽ được cứu nhờ lòng nhân từ bao la của Chúa Giê-su+ giống như những người ấy”.+ 12  Nghe vậy, hết thảy đều im lặng, lắng nghe Ba-na-ba và Phao-lô thuật lại nhiều dấu lạ và việc kỳ diệu* mà Đức Chúa Trời đã dùng họ để làm giữa dân ngoại. 13  Khi họ kể xong, Gia-cơ lên tiếng: “Hỡi anh em, hãy nghe tôi nói. 14  Sy-mê-ôn*+ đã kể rõ lần đầu tiên Đức Chúa Trời đoái đến dân ngoại như thế nào để lấy ra một dân cho danh ngài.+ 15  Điều này phù hợp với lời đã viết trong sách của các nhà tiên tri: 16  ‘Sau những việc ấy, ta sẽ trở lại và dựng lại lều* đã sập của Đa-vít; ta sẽ xây lại những nơi hoang tàn và khôi phục nó, 17  để những người còn lại sốt sắng tìm kiếm Đức Giê-hô-va,* cùng với người thuộc hết thảy các nước, là những người được gọi bằng danh ta. Đó là lời phán của Đức Giê-hô-va,* đấng thực hiện những việc ấy,+ 18  là những việc ngài đã biết từ đời xưa’.+ 19  Vì thế, tôi quyết định* không gây khó khăn cho dân ngoại tin Đức Chúa Trời,+ 20  nhưng viết thư bảo họ phải tránh những thứ bị ô uế bởi thần tượng,+ tránh gian dâm,*+ phải kiêng những con vật chết ngạt* và huyết.+ 21  Vì từ thời xưa, tại mỗi thành luôn có người giảng về Môi-se, và những lời ông viết được đọc lớn trong nhà hội vào mỗi ngày Sa-bát”.+ 22  Kế đó, các sứ đồ, trưởng lão cùng cả hội thánh quyết định phái những người được chọn trong số họ để cùng Phao-lô và Ba-na-ba đi đến thành An-ti-ốt; họ phái Giu-đa, còn gọi là Ba-sa-ba, cùng Si-la,+ là những người dẫn đầu trong anh em. 23  Họ viết lá thư sau và gửi qua những người ấy: “Các anh em sứ đồ và trưởng lão gửi đến anh em ở An-ti-ốt,+ Sy-ri và Si-li-si, là những người thuộc dân ngoại. Anh em thân mến! 24  Vì chúng tôi có nghe một số người ra đi từ giữa chúng tôi đã nói những lời gây hoang mang,+ cố hủy hoại niềm tin của anh em, dù chúng tôi không truyền chỉ thị nào cho họ, 25  nên chúng tôi nhất trí cử vài người nam đi cùng các anh yêu quý của chúng tôi là Ba-na-ba và Phao-lô để đến với anh em; 26  hai anh ấy đã liều mình vì danh Chúa Giê-su Ki-tô chúng ta.+ 27  Vậy, chúng tôi phái Giu-đa và Si-la đến để họ nói cho anh em những điều viết trong thư.+ 28  Vì thần khí thánh+ và chúng tôi quyết định không gán gánh nặng nào khác cho anh em ngoài những điều cần thiết này: 29  Phải tránh những thứ đã dâng cho thần tượng,+ sự gian dâm,*+ phải kiêng huyết+ và những con vật chết ngạt.*+ Nếu cẩn thận tránh những điều ấy thì tốt cho anh em. Chúc anh em dồi dào sức khỏe!”.* 30  Những người ấy lên đường đi xuống An-ti-ốt, tập hợp cả nhóm môn đồ lại rồi trao thư cho họ. 31  Sau khi đọc thư, họ rất vui vì được khích lệ. 32  Còn Giu-đa và Si-la, vì cũng là những nhà tiên tri nên đã nói nhiều bài giảng để khích lệ anh em và làm họ vững mạnh.+ 33  Hai người ở lại một thời gian, rồi anh em chúc họ bình an trở về với những người đã phái họ đến. 34 * ——. 35  Nhưng Phao-lô và Ba-na-ba ở lại An-ti-ốt để giảng dạy, cùng với nhiều người khác công bố tin mừng của lời Đức Giê-hô-va.* 36  Ít lâu sau, Phao-lô nói với Ba-na-ba: “Chúng ta hãy* trở lại thăm những anh em trong mỗi thành mà chúng ta đã công bố lời Đức Giê-hô-va,* để xem họ thế nào”.+ 37  Ba-na-ba nhất quyết dẫn theo Giăng, còn gọi là Mác.+ 38  Tuy nhiên, Phao-lô không muốn dẫn người theo vì người đã lìa bỏ họ tại xứ Bam-phi-ly, không đi cùng họ để thực thi công việc.+ 39  Thế là hai người cãi nhau dữ dội, đến nỗi tách nhau ra; Ba-na-ba+ dẫn theo Mác và lên thuyền đến đảo Síp. 40  Còn Phao-lô thì chọn Si-la rồi lên đường sau khi anh em giao phó ông cho lòng nhân từ bao la của Đức Giê-hô-va.*+ 41  Ông đi qua Sy-ri và Si-li-si, làm cho các hội thánh được vững mạnh.

Chú thích

Hay “tranh luận rất nhiều”.
Hay “điềm”.
Tên của Si-môn (Phi-e-rơ) trong tiếng Hê-bơ-rơ.
Hay “chòi; nhà”.
Hay “có ý kiến là”.
Hay “những con vật bị giết mà không đổ huyết ra”.
Hay “Chào tạm biệt”.
Hay “những con vật bị giết mà không đổ huyết ra”.
Cũng có thể là “nhất định phải”.