Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

QUAN ĐIỂM KINH THÁNH

Thiên đàng

Thiên đàng

Thiên đàng hay trời là một đề tài gây tranh cãi. Nhiều người cũng chỉ phỏng đoán mơ hồ về khái niệm này. Nhưng những điều Kinh Thánh dạy về trời khác xa với những ý niệm mà nhiều người đã biết.

Thiên đàng là gì?

ĐIỀU MỘT SỐ NGƯỜI NÓI:

Có nhiều niềm tin về thiên đàng và mục đích của nơi ấy. Chẳng hạn:

  • Nhiều người xưng mình là tín đồ đạo Đấng Ki-tô sẽ đồng tình với ý kiến của Tân bách khoa từ điển Công giáo (The New Catholic Encyclopedia) gọi thiên đàng “là nơi chốn cuối cùng của phước hạnh dành cho những ai trung thành với Chúa”.

  • Theo Ráp-bi Bentzion Kravitz, Do Thái giáo tập trung nhiều vào đời sống hiện tại hơn là kiếp sau. Nhưng ông cho rằng “trên thiên đàng, linh hồn sẽ hưởng phước nhiều nhất, được gần gũi và hiểu rõ về Chúa hơn ở dương thế”. Tuy nhiên, ông Kravitz công nhận: “Dù Do Thái giáo tin có thiên đàng, nhưng Kinh Torah lại ít đề cập đến điều này”.

  • Ấn Độ giáo và Phật giáo tin rằng trời bao gồm nhiều cõi. Trời chỉ là chốn dừng tạm thời, sau đó một người có thể đầu thai xuống dương thế hoặc chuyển lên cõi Niết bàn hay cõi Phật, tức một trạng thái cao hơn trời.

  • Một số người không tin vào bất cứ ý niệm nào của các tôn giáo về thiên đàng hay trời. Họ cho rằng tất cả điều đó thật buồn cười.

Nhiều người phỏng đoán mơ hồ về khái niệm thiên đàng

KINH THÁNH DẠY GÌ?

Trong Kinh Thánh, từ “trời” mang nhiều ý nghĩa. Chẳng hạn:

  • Sáng-thế Ký 1:20 mô tả việc tạo ra các loài chim “bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời”. Trong trường hợp này, từ “trời” ám chỉ đến bầu khí quyển, tức bầu trời mà chúng ta có thể quan sát được.

  • Ê-sai 13:10 đề cập đến “các ngôi sao, các đám sao trên trời” mà chúng ta thường gọi là không gian.

  • Kinh Thánh cho biết Đức Chúa Trời ngự “trên các từng trời” và nói về ‘các thiên sứ trên trời’ (1 Các Vua 8:30; Ma-thi-ơ 18:10). Hãy lưu ý cụm từ “các từng trời” và “trên trời” không mang nghĩa ẩn dụ, nhưng mô tả một nơi chốn có thật. *

“Xin Chúa từ trên trời ngó xuống, từ chỗ ở thánh và vinh-hiển của Ngài mà nhìn-xem!”.—Ê-sai 63:15.

Có phải tất cả người tốt đều lên thiên đàng sau khi chết?

Kinh Thánh không dạy rằng trái đất chỉ là ngôi nhà tạm thời của con người và sau khi chết thì họ lên trời. Kinh Thánh cho biết rõ cái chết không hề nằm trong ý định ban đầu mà Đức Chúa Trời dành cho con người. Hãy xem những điều sau đây:

  • Đức Chúa Trời bảo với cặp vợ chồng đầu tiên: “Hãy sanh-sản, thêm nhiều, làm cho đầy-dẫy đất” (Sáng-thế Ký 1:28). Ngài có ý định rằng trái đất là ngôi nhà vĩnh viễn của con người, nơi họ có thể sống mãi mãi. Cái chết chỉ xuất hiện khi người đàn ông và đàn bà đầu tiên không vâng lời Đức Chúa Trời. Đáng buồn là họ đã quyết định bất tuân với ngài.—Sáng-thế Ký 2:17; 3:6.

  • Việc bất tuân của người đàn ông đầu tiên đã gây ra cái chết, không chỉ cho chính vợ chồng ông, mà còn cho con cháu ông nữa (Rô-ma 5:12). Điều này có khiến nhân loại phải rơi vào tình trạng vô vọng không?

  • Kinh Thánh nói rằng “sẽ có trời mới và đất mới như chúng ta đang chờ đợi theo lời hứa của ngài” * (2 Phi-e-rơ 3:13). Qua Nước của ngài, Đức Chúa Trời sẽ khôi phục trái đất theo như ý định ban đầu và “sẽ không còn sự chết” (Khải huyền 21:3, 4). Ở đây muốn nói đến sự sống ở trên trời hay trên đất? Khi nói điều gì đó “sẽ không còn”, nghĩa là điều này trước đây phải có rồi. Nhưng trên trời chưa bao giờ có sự chết. Vậy, thật hợp lý khi câu này ám chỉ đến những điều sẽ xảy ra trên trái đất, là nơi mà chúng ta được sinh ra để sống và mong muốn sum vầy với người thân yêu. Kinh Thánh cũng cho biết người chết sẽ được sống lại và đoàn tụ với người thân.—Giăng 5:28, 29.

Nhiều người rất vui mừng khi biết Kinh Thánh thật sự dạy gì về trời. Chẳng hạn, một người từng theo Công giáo tên George cho biết: “Thật an ủi khi biết Kinh Thánh dạy về đời sống vĩnh cửu trên đất. Tôi nghĩ điều này hợp lý hơn”. *

“Các từng trời thuộc về Đức Giê-hô-va; nhưng Ngài đã ban đất cho con cái loài người”.Thi-thiên 115:16.

^ đ. 13 Dĩ nhiên, bản chất của Đức Chúa Trời là thần linh, chứ không phải bằng xương bằng thịt (Giăng 4:24). Vì thế, nơi ngự của ngài phải là cõi thần linh tách biệt khỏi vũ trụ vật chất.

^ đ. 19 Cụm từ “đất mới” không phải là một hành tinh khác, nhưng ám chỉ đến một xã hội gồm những người sống trên đất được Đức Chúa Trời chấp nhận.—Thi-thiên 66:4.

^ đ. 20 Kinh Thánh dạy rằng dưới sự cai trị của Nước Đức Chúa Trời, chỉ một số lượng có hạn định là 144.000 người được chọn để đồng cai trị với Chúa Giê-su ở trên trời.—1 Phi-e-rơ 1:3, 4; Khải huyền 14:1.