Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG

Tôi được thỏa mãn nhờ Kinh Thánh giải đáp

Tôi được thỏa mãn nhờ Kinh Thánh giải đáp
  • NĂM SINH: 1987

  • NƠI SINH: AZERBAIJAN

  • QUÁ KHỨ: CHA ĐẠO HỒI, MẸ ĐẠO DO THÁI

ĐỜI SỐNG TRƯỚC ĐÂY:

Tôi sinh ra ở Baku, Azerbaijan, là con gái út trong gia đình có hai chị em. Cha tôi đạo Hồi, còn mẹ là Do Thái giáo. Cha mẹ tôi yêu nhau và chấp nhận sự khác biệt về niềm tin. Mẹ tôi ủng hộ cha khi cha ăn kiêng trong tháng lễ Ramadan và cha thì ủng hộ mẹ khi mẹ ăn mừng Lễ Vượt Qua. Trong nhà chúng tôi có kinh Koran, Torah và Kinh Thánh.

Tôi xem mình là đạo Hồi. Dù chưa bao giờ nghi ngờ sự hiện hữu của Thượng Đế nhưng có nhiều điều làm tôi bối rối. Tôi thắc mắc: “Tại sao Thượng Đế tạo ra con người, có lợi ích gì không khi con người chịu khổ cả đời rồi bị hành hạ dưới địa ngục?”. Vì người ta cho rằng mọi điều xảy ra là do ý Thượng Đế nên tôi thắc mắc: “Liệu Thượng Đế có gây ra vấn đề cho nhân loại, rồi thích thú nhìn họ đau khổ không?”.

Khi lên 12 tuổi, tôi bắt đầu cầu nguyện (namaz), tức năm nghi lễ cầu nguyện mỗi ngày của đạo Hồi. Khoảng thời gian này, cha gửi hai chị em tôi vào một trường Do Thái. Trong số các môn học, chúng tôi được học kinh Torah truyền thống và tiếng Hê-bơ-rơ. Thế nên, mỗi buổi sáng tôi cầu nguyện (namaz) ở nhà. Đến trường, trước khi bắt đầu và kết thúc buổi học, chúng tôi phải cầu nguyện theo truyền thống của người Do Thái.

Tôi vô cùng khao khát tìm được các câu trả lời thỏa đáng cho những thắc mắc của mình. Nhiều lần tôi hỏi các giáo sĩ Do Thái ở trường: “Tại sao Thượng Đế tạo ra con người? Quan điểm của Thượng Đế thế nào về người đạo Hồi như cha tôi? Cha là người tốt nhưng sao ông bị xem là không thanh sạch? Tại sao Thượng Đế tạo ra cha mình?”. Tôi được giải đáp vài thắc mắc nhưng đều phi lý và không có sức thuyết phục.

CÁCH KINH THÁNH THAY ĐỔI ĐỜI SỐNG:

Đức tin của tôi nơi Thượng Đế tiêu tan vào năm 2002. Đó là lúc chúng tôi di cư sang Đức, chỉ một tuần sau thì cha tôi bị đột quỵ và hôn mê. Trong nhiều năm, tôi đã cầu xin cho gia đình được khỏe mạnh và bình an. Vì tin rằng chỉ có Đấng Toàn Năng mới có quyền trên sự sống và cái chết nên tôi khẩn cầu mỗi ngày để cha được khỏe lại. Tôi nghĩ: “Việc đáp lại mong muốn chân thành của một cô gái bé bỏng như tôi là một chuyện nhỏ nhặt đối với Thượng Đế”. Tôi đoan chắc là ngài nhậm lời thỉnh cầu của mình. Nhưng cha đã qua đời.

Sững sờ trước sự thờ ơ của Thượng Đế, tôi vô cùng tuyệt vọng. Tôi lý luận: “Hay là mình cầu nguyện sai cách, hoặc Thượng Đế không hiện hữu”. Tôi bối rối và không thể cầu nguyện (namaz) nữa. Vì các tôn giáo khác chẳng còn nghĩa lý gì nên tôi kết luận là không có Thượng Đế.

Sáu tháng sau, Nhân Chứng Giê-hô-va gõ cửa nhà chúng tôi. Vì nghĩ rằng đạo Ki-tô giáo không quá cao, nên hai chị em tôi muốn tế nhị chứng minh là họ sai. Chúng tôi hỏi họ: “Làm thế nào tín đồ Ki-tô giáo thờ Chúa Giê-su, thánh giá, mẹ Ma-ri và nhiều hình tượng khác trong khi đó lại không làm theo Mười Điều Răn”. Qua Kinh Thánh, các Nhân Chứng cho chúng tôi thấy bằng chứng đầy thuyết phục là tín đồ thật của đạo Đấng Ki-tô không được thờ hình tượng và lời cầu nguyện chỉ dâng lên cho Thượng Đế mà thôi. Tôi bất ngờ trước điều này.

Rồi chúng tôi hỏi: “Còn Chúa Ba Ngôi thì sao? Nếu Chúa Giê-su là Đức Chúa Trời, thì làm sao ngài có thể sống trên đất và bị con người giết?”. Một lần nữa, họ lại dùng Kinh Thánh để trả lời và giải thích Chúa Giê-su không phải là Đức Chúa Trời, cũng không ngang hàng với ngài. Các Nhân Chứng cho biết là chính vì lý do đó mà họ không tin Chúa Ba Ngôi. Tôi ngạc nhiên và suy nghĩ: “Những tín đồ này thật kỳ lạ”.

Dù vậy, tôi muốn biết tại sao con người chết và tại sao Đức Chúa Trời để cho có đau khổ. Các Nhân Chứng cho tôi xem sách Sự hiểu biết dẫn đến sự sống đời đời *, tất cả các chương trong sách này nêu lên những điều mà tôi thắc mắc. Họ nhanh chóng thảo luận Kinh Thánh với tôi.

Trong mỗi buổi thảo luận, tôi nhận thấy các lời giải đáp dựa trên Kinh Thánh đều hợp lý. Dần dần tôi biết danh Đức Chúa Trời là Giê-hô-va (Thi-thiên 83:18). Đức tính chính của ngài là tình yêu thương bất vị kỷ (1 Giăng 4:8). Ngài tạo ra con người vì muốn ban cho họ món quà sự sống. Tôi biết dù Đức Chúa Trời cho phép sự bất công xảy ra nhưng ngài ghét điều đó và sẽ sớm loại trừ nạn bất công mãi mãi. Tôi biết sự phản nghịch của A-đam và Ê-va đã gây thiệt hại cho nhân loại (Rô-ma 5:12). Một trong những hậu quả đau buồn là cái chết của người thân yêu, như cha tôi. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời sẽ chấm dứt các bi kịch ấy trong thế giới mới sắp đến, nơi những người đã khuất sẽ được sống lại.—Công vụ 24:15.

Tôi được thỏa mãn nhờ Kinh Thánh giải đáp. Tôi bắt đầu có lại đức tin nơi Đức Chúa Trời. Càng biết về Nhân Chứng Giê-hô-va, tôi càng nhận ra họ là đoàn thể anh em quốc tế và ấn tượng trước sự hợp nhất và tình yêu thương lẫn nhau (Giăng 13:34, 35). Những điều học được về Đức Giê-hô-va thôi thúc tôi muốn phụng sự ngài và quyết định trở thành Nhân Chứng Giê-hô-va. Tôi làm báp-têm ngày 8-1-2005.

LỢI ÍCH:

Lập luận đầy sức thuyết phục của Kinh Thánh đã thay đổi toàn bộ cái nhìn của tôi về một đời sống tốt hơn. Lời giải thích đáng tin cậy trong Lời Đức Chúa Trời đem đến cho tôi sự bình an nội tâm. Tôi quá đỗi vui mừng trước hy vọng được gặp lại cha qua sự sống lại mà Kinh Thánh đã hứa.—Giăng 5:28, 29.

Trong sáu năm, tôi có hôn nhân hạnh phúc với người chồng kính sợ Đức Chúa Trời là anh Jonathan. Cả hai chúng tôi biết rằng sự thật về Đức Chúa Trời rất hợp lý và đơn giản, đồng thời là một kho báu vô giá. Đó là lý do chúng tôi quý trọng việc chia sẻ niềm tin, hy vọng của mình với người khác. Giờ đây, tôi biết Nhân Chứng không “kỳ lạ” nhưng là những tín đồ thật của đạo Đấng Ki-tô.

^ đ. 15 Do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản, nhưng nay không còn ấn hành.